Hóa ra bạn lão cu ku là đồng hương của bạn Khỏe computer . Mình cũng có dịp làm quen với Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc nhiều lần rồi . Vĩnh Yên giờ đẹp đường xá rộng thênh thang, có trường sĩ quan, có ông thầy già. MT đã từng lên đó hỏi thi rồi, nhớ Vĩnh Yên quá,
He he!! Chị minh trí vẫn nhận ra em à!!!
Vâng em là người gốc vĩnh yên! Tuổi thơ của em gắn liền với cái đầm vạc đó. Chỗ trung tâm ý! Giờ thì phát triển nhiều, khác nhiều rồi chị ạ! Thành phố càng phát triển thì quang cảnh tự nhiên càng mất đi! Đầm vạc càng nhỏ lại!tuổi thơ của em càng xa dần!!!
Thế vĩnh yên quê em có gì đặc biệt thế mà chị ( nhớ vĩnh yên quá) thế hả chị???nghe mà thấy nao lòng.tự dưng em cũng thấy nhớ cố nhân! Híc!!!
.................................................
Hồi bé mình được mẹ đưa đến Đầm Vạc một lần. Đầm Vạc ngày đó là nơi mà các sĩ quan quân đội được hưởng chế độ an dưỡng. Ngày đó bé quá mình không nhớ gì về Đầm Vạc cả, chỉ nhớ mẹ mình không vào đó nghỉ mà đến lấy đồ dùng theo chế độ. Rồi nhớ cái Dốc Láp nơi từng có chiếc ô tô bị rơi xuống hồ nước ở bên dưới. Rồi ông thầy già ở xã Định Trung, phường Liên Bảo
mà tí thì mình trở thành con dâu của Thầy
. Trước mình có đầu quân cho trường quân đội và phải lên đây hỏi thi nên cũng biết chút phố phường, nhưng sao nghe phố Ngo Quyền thấy lạ quá, chắc là phố mới rồi
. Hôm nào có dịp sẽ quay lại, không biết Thầy còn hay đã.... Hồi học sinh hay viết thư hỏi thăm Thầy, nhưng giờ này cứ cảm thấy ngại ngần thế nào ý..., gặp cũng không biết nói gì