TIẾNG THU
Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?
Lưu Trọng Lư
.............................
Em nghe thấy hết rồi anh Nam ơi,
Hà Nội mùa vắng những cơn mưa
Anh ước một lần được ôm guitar
Ngồi rất gần bên em để đàn cho em hát
Khúc hát mê say một thời ta khao khát
"Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa"...
Em có còn yêu anh như xưa
Yêu như chưa từng được yêu... ngày ấy
Nỗi đau hóa dằm trong anh sưng tấy
Để tiếng đàn cứ day dứt mãi thôi...
Hà Nội ơi, Hà Nội nguồn thơ tôi
Cứ cháy mãi để lòng dâng tha thiết
Gói những yêu thương, nụ hôn nồng da diết
Tưởng như mãi còn vương vấn lắm... đâu đây.
Hoa sữa nhớ em... hoa sữa vẫn cứ rơi
Nghiêng ngửa câu thơ, những thanh âm nghẹn nấc
Nước mắt ơi, những mặn mòi đắng chát
Có còn hoen dấu... mi xưa.
Hà Nội mùa vắng những cơn mưa
Anh tạnh vắng tiếng em... từ độ ấy
Hoa sữa cứ rơi... nửa chừng đêm bật dậy
Cho tiếng đàn nức nở mãi... không thôi.
(Sưu tầm)