Cambodia ngày 9,10- 4 - 2016
Chắc cũng đã khá là lâu rồi chưa cùng các chú, bác, AE Sài Gòn thức khuya, dậy sớm thao thức như vậy. phải nói thật là cảm giác rất tuyệt vời vì được đồng hành, phưu lưu cùng những người chú, người bạn hay nói nôm na là hai từ: ” chiến hữu” .
Vẫn tình cảm và nhiệt tình như xưa là cu thủ có biệt danh: giữ xe đại nhân nick name Cu AK, và người cùng đồng hành với AK là chú Ba Thơm. Đặc biệt hơn nữa, trong hành trình thú vị lần này có sự góp mặt của chú Tám, ở Đà Lạt nay đã u70 nhưng với lòng đam mê tiếng cu gáy và thích đi đây đó, chú đã thu xếp có mặt tại Sài Gòn, để chuẩn bị cho hành trình gác cu CamphuChia….. Vậy là đội hình gồm 4 cu thủ: 2 già, 2 trẻ rất cân đối.
Để có thể có những chuyến thảnh thơi tham gia gác cu cùng các chú, bác, AE,… thì không riêng gì Thông Xanh hay chú Tám mà các cu thủ khác chắc có lẽ cũng vậy mà thôi, đó là được sự hậu thuẫn, ân cần của các cô, các chị, em,… có đúng không nhỉ?
Trước khi đi thì chú Tám có hỏi Thông Xanh:
- Qua đó có cần chuẩn bị gì không
- Dạ! chú mang theo thêm một bộ đồ ngủ, còn lại càng gọn nhẹ càng tốt
- Vậy trưa mình ăn trong rừng hay sao
- À dạ, đúng rồi mình mang theo đồ ăn buổi trưa
Chú Tám rút trong ba lô ra bịch trứng muối,… kheo:
- Đây là trứng muối thím chuẩn bị cho chú đấy, chú thì cứ phải có cơm thì mới được
- Dạ! Vậy để con nói vợ con nấu cơm nhiều thêm chút để mai mang theo
- ……..
Sau khi chuẩn bị xong hành trang cho chuyến đi ngay mai, chú cháu chợp mắt một chút cho mai đi đường được tỉnh táo nhưng sao mãi không ngủ được. Hẹn nhau 1h45 nhưng do không ngủ được nên 2 chú cháu dậy từ rất sớm.
Không gian về đêm của con phố nhỏ giữa lòng Sài Gòn thật êm ả, khác hẳn với nó khi tỉnh giấc tất cả đều hối hả, tấp nập. Qua một, hai đoạn đường hai chú cháu cũng đã đến chỗ hẹn và trong thời gian rảnh làm một tấm.
Chưa kịp hút xong điếu thuốc thì AK với chú Ba đã có mặt, vậy là đội hình đã đủ, CPC thẳng tiến.
Trải qua đoạn đường quốc lộ khá xa với 3 lần nghỉ tiếp năng lượng và tăng lực, tiếp tới là đoạn đường đất quanh co bụi mù, trải qua những cánh rừng cao su bạt ngàn, thì cuối cùng đội cũng đã tới được đoạn đường cát,…. phải nói là rất kịch tính khi dường như chiếc xe không còn muốn nghe theo sự điều khiển,… với những pha đá trái, đá phải tùy thích của chiếc xe thì đội cũng có mặt tại điểm đánh.
Lúc này 6h30 sáng, thời tiết nóng và nắng, trời trong xanh, gió đông bắc cấp 2 cấp 3, cũng chính nhờ có gió nên dễ thở hơn. Nhưng tình hình có vẻ khác xưa một chút, thay vì trước đây cây cối rậm rạp, xanh tươi, chim gáy râm ran không biết nên đánh con nào thì giờ đây cây cối trơ trọi, hoang tàn không nghe thấy bất kỳ một tiếng cu gáy nào.
Chia nhau nước và lương thự, chú Ba đã có đối tương để theo nên rất tranh thủ. Con son lần trước đã làm chú mất ăn mất ngủ, lần này chú quyết thu phục nó về với đội. Còn lại 3 chú cháu, tình hình này không biết đánh chỗ nào? Nên Thông Xanh, chú Tám đi theo sự chỉ dẫn của AK, lội qua sông tìm chim quý vì mùa này nước cạn mới qua được chứ mưa xuống thì bít cửa. Qua bên kia sông 3 chú cháu mỗi người một hướng, Thông Xanh ủi thẳng được tầm một km không ăn thua gì lội ngược trở ra, gặp chú Tám đang ngồi ngắm trời, ngắm mây cũng đúng lúc này nghe có con thúc gần bên kia sông, chú Tám tranh thủ lội ngược qua đánh nó. Thông Xanh thì nghĩ thầm: mình lỡ lội qua bên này rồi thì cố tìm kèo nữa bên này xem sao.Thấy có con đường mòn nhỏ, lội vô được một đoạn có mấy cây treo đẹp, nhìn vô thì thấy lụp treo tùng teng, biết ngay là AK. Tình hình rất là tình hình vì mặt trời càng lúc càng gắt hơn, quyết định lội lại qua sông và tình kèo gần bờ sông treo đại lên nghỉ cho đỡ mệt. Cu thì không thấy đâu mà có nguyên bà đại bang đang đậu thấy người bay ra, nhìn nó mà mình còn sợ huống gì cu. Kiếm cây treo mồi lên được lúc thì bên kia nghe chú Tám:” hú xì,.. hú xì,…” mình cười mỉm nghĩ ngay là bồ cắt, được đâu lát sau chú Tám lại hét lên, lần này thì to hơn:” Vũ ơi bồ cắt đó” hú xì,… “Mình ngồi sát mồi mà có thấy gì đâu ta” vừa dứt suy nghĩ thì con cắt phóng thẳng vào cây sát bên, mồi im thin thít mình thì vội vàng lao ra khỏi bụi hù cho nó bay đi. Thôi, đằng nào cũng không có chim xách mồi ra chỗ chú Tám, 2 chú cháu ngồi tám dóc, tiện ngồi nghỉ ăn trưa luôn. Ngồi lúc lâu, chú Tám nói:
- Vũ đánh nữa không
- Dạ, chắc con xuống thử bờ sông chỗ kia làm thử kèo nữa xem sao
- Vậy chú vô lại trong trại nghỉ, rồi xem bên ông chú Ba thế nào
- Dạ!
Xuống bên bờ sông vô tình gặp được cặp cu dưới đất bay lên, quan sát thấy cội cũng đẹp. Thông Xanh treo mồi lên gáy miết cũng chẳng thấy bổi trả lời, bỗng nhiên nghe mồi rút đổ gù, tập trung quan sát thì ra có một con bổi đang sạt về gần. Mồi làm vài hơi nữa thì em nó về cây bên cạnh nhưng không đả động gì, qua thời gian tìm hiểu gì đó thì em nó mới chịu chung cây và đổ lại. Tay bo một lúc trong cây thì em nó cũng vô thế, bật ra vào mấy nhịp mới chịu khuất phục.
Chiều đến chim xuất hiện cũng nhiều nhưng không đấu đá gì, chắc có lẽ vì đói ăn nên không được sung chăng? Mãi đến chiều tối tình hình cũng không khá hơn, mọi người tập trung lại trại và rút về Việt Nam.
Tối đó đội nghỉ lại ở Bình Phước và quyết định đánh kèo ngày mai dọc trên đường về Sài Gòn.
Đây không phải lần đầu Thông Xanh đi Cam gác cu, nhưng mỗi chuyến đi là mỗi cảm giác khác nhau và ngoài những người bạn đồng hành quen thuộc thì có thêm những người mới nên mộĩ lần đi là một lần trải nghiệm khác nhau.
Xin cảm ơn các chú, các AE,… Sài Gòn đã đón tiếp và tạo mọi điều kiện cho Thông Xanh có những chuyến ngao du, gác cu thú vị.