Xem các bài viết

This section allows you to view all posts made by this member. Note that you can only see posts made in areas you currently have access to.


Chương trình từ thiện: Ấm áp vùng cao Hà Giang
Giải cu gáy đấu lần thứ nhất mừng SN diễn đàn 5 tuổi thành công tốt đẹp
Phóng sự: Nghệ nhân dân gian Trần Lữ
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

Messages - thuvuitaonha

Trang: [1]
1
Lời hẹn ước
Vào một buổi chiều đẹp trời chan hòa gió và nắng, chàng trai và cô gái đã vô tình gặp nhau khi cùng đang đi dạo trên hành lang ở một bệnh viện. Ngay từ phút giây đầu tiên ánh mắt họ chạm nhau, hai trái tim non trẻ bổng chốc đập loạn nhịp, tiếng sét ái tình đến với họ trong một hoàn cảnhthật trớ trêu. Cả hai cùng đang lâm bệnh nặng không cách nào cứu chữa được. Họ đọc trong mắt nhau cả một sự tuyệt vọng vô bờ bến.
Có lẻ vì cùng trong một hoàn cảnh nên dù chỉ mới nói chuyện nhưng dường như đã có cảm giác quen thuộc như hai người đã quen từ lâu. Và cũng từ đó những ngày tháng ở trong bệnh viện họ như hai chiếc bóng không rời xa nhau, ngày ngày cùng nắm tay ngắm mặt trời mọc rồi chiều xuống ngắm cảnh hoàng hôn rực rỡ. Hai trái tim đang yêu như được tiếp thêm sức mạnh tràn ngập hạnh phúc và hy vọng họ không còn cảm thấy bi quan và tuyệt vọng về cuộc sống nửa…
Cuối cùng cũng đến một ngày chàng trai và cô gái cùng được thông báo rằng bệnh tình của họ đã trở nên rất nguy kịch, không còn khả năng cứu chữa, họ chỉ còn đếm được sự sống bằng từng ngày từng giờ. Bệnh viện cũng bất lực trả họ về cho gia đình. Đêm cuối cùng trong bệnh viện, họ nắm chặt tay nhau không nỡ xa rời, cùng hẹn ước sẽ không bao giờ quên những ngày tháng khó quên ở đây và hẹn sẽ luôn viết thư cho nhau để duy trì liên lạc. Đó là cách duy nhất để hai trái tim luôn được xích lại gần nhau và cà hai sẽ tiếp cho nhau thêm nghị lực để cùng chiến đấu với sự sống và cái chết đang gần kề. Họ nhìn vào mắt nhau tràn đầy niềm tin và hy vọng…
Cứ thế ngày tháng chậm chạp trôi đi, những lá thư họ gửi cho nhau vẫn không hề vơi cạn. Từng dòng chữ đối với họ đáng quý biết dường nào, họ động viên nhau gửi đến nhau những lời yêu thương, hy vọng và những dự định của tương lai, những niềm mơ ước. Cả cô gái và chàng trai dường như đã quên đi sự đau đớn bệnh tật đã đem lại, họ sống lạc quan hạnh phúc và niềm tin vô bờ… Nhưng rồi ba tháng sau đó bệnh tình của cô gái phút chốc trở nên nguy kịch, và cô đã lặng lẽ ra đi, trên tay cô nắm chặt lá thư của chàng trai, miệng cô vẫ đọng lại một nụ cười mãn nguyện:”…Nếu phải đối diện với vận mệnh, đối diện với cái chết em đừng sợ nhé! Hãy đừng lo lắng đừng sợ hãi! Bởi vì vẫn còn có anh luôn ở bên em, vẫn còn rất nhiều người thương yêu em ở bên em, sẽ che chở cho em, và cùng em vượt qua những chặng đường khó khăn này. Hãy vững vàng lên! Đừng khóc, dù là địa ngục hay thiên đường, chúng mình sẽ không bao giờ xa rời …”. Mẹ của cô gái run rẩy cầm lá thư của chàng trai trên tay cô òa khóc. Bà biết cô đã ra đi rất thanh thản.
Ngày thứ hai sau hôm cô gái mất, mẹ cô phát hiện trong ngăn kéo bàn học của cô có một tập thư đã dán tem nhưng chưa gủi. Bức thư trên cùng viết:” Gửi cho mẹ”. Bà run run mở thư, đúng là nết chữ quen thuộc của con gái:” Mẹ thân yêu của con. Có lẻ đến lúc mẹ nhận được lá thư này thì con đã đi rất xa rồi. Nhưng con vẫn còn một tâm nguyện chưa hoàn thành. Con đã có một lời hẹn ước với một người con trai là con sẽ cùng anh ấy chiền đấu với bệnh tật và cùng nhau vượt qua những ngày tháng cuối cùng này. Nhưng con biết con không thể thực hiện được lời hứa đó. Cho nên sau khi con đi rồi, mẹ hãy thay con tiếp tục gửi những lá thư này chi anh ấy, để anh ấy có thêm nghị lực mà tiếp tục sống, những lá thư này đối với anh ấy rất quan trọng, nó sẽ mang lại niềm tin cho anh ấy. Chỉ cần anh ấy biết con còn khỏe, anh ấy sẽ không từ bỏ con mà ra đi, sẽ tiếp tục chiến đấu, sẽ tiếp tục sống…” Nhìn những dòng di thư cuối cùng của con gái, bà mẹ xúc động bật khóc. Lúc này đột ngột trong lòng bà có một mong muốn mảnh liệt. Bà sẽ đi tìm chàng trai đó, và nói với anh ta có một người con gái vẫn luôn yêu thương và quan tâm đến anh như thế, hãy vì cô ấy mà tiếp tục sống…
Và mẹ cô gái đã theo địa chỉ trên lá thư tìm đến nhà chàng trai. Vừa vào đến nhà đập vào mắt bà là di ảnh của chàng trai đặt trên bàn thờ. Trong phút chốc bà cứ nhìn tấm ảnh đó đứng bất động tê dại. Một lúc sau một người phụ nữ bước ra, khuôn mặt tiều tụy khắc khổ, vẻ đâu đớn vẫn chưa xóa hẳn trong ánh mắt của bà, đó là mẹ của chàng trai. Bà cầm ra một tập thư dày đưa cho mẹ cô gái:” Đây là những bức thư con trai tôi để lại, nó đã mất cách đây một tháng. Nhưng nó vẫn nói với tôi nó còn một người con gái cùng cảnh ngộ đang đợi thư nó từng ngày, vẫn cần nó tiếp thêm nghị lực để tiếp tục sống. Cho nên những ngày tháng qua mỗi tuần tôi vẫn thay nó gửi một bức thư đến chổ cô gái đó…”. Nói đến đây mẹ của chàng trai lại nức nở òa khóc. Mẹ của cô gái hai mắt cũng ướt sũng tự độ nào, bà nhẹ nhàng tiến lại choàng tay ôm mẹ chàng trai vào lòng nghẹn ngào nói: “ Bà yên tâm rồi chúng nó sẽ được gặp nhau trên thiên đường như đúng lời hẹn ước…”
(Theo Phụ Nữ 09/07 )

2
 bat tay chúc mừng...chức mừng anh, ước gì em có được 1 em nào đó trong số những chú trong bộ sưu tầm của anh chắc là em sẽ thích lắm. Cho em hỏi 1 câu sao có 1 chú màu trắng tinh vậy? (Vì trước giờ em chưa bao giờ thấy chú nào màu trắng như vậy cả? Sao giống bồ câu vậy anh?) O:o

3
Tửu quán - Góc cười / Re: Truyện cười sưu tầm
« vào lúc: 07/09/2012 02:06:15PM »
Không có quần áo
Trong giờ sinh hoạt lớp cuối tuần, cô chủ nhiệm hỏi:
- Cu Tí, em cho cô biết tại sao thứ hai em không đi học?
- Thưa cô, hôm đó mẹ giặt hết quần áo, nên em không có đồ mặc ạ!
- Thế hôm thứ ba?
- Thưa cô, em có đi ạ ! Nhưng đi ngang qua nhà cô, thấy quần áo cô phơi... tưởng cô cũng vậy, nên em quay về.

4
Chúc mừng anh, trước đây em cũng có 1 chú như vậy bị xổng chuồng nhưng chú ta không "thông minh" bằng chú cu nhà anh, chú ta không biết tìm đường vào lồng như chú cu của anh mà chỉ lẩn quẩn quanh nhà và em phải "rình" mới bắt lại được chú ta khi chú ấy đang đậu trên cây mai vàng trước nhà nhưng bây giờ thì chú ta đã "ngủm" rồi (do bị bệnh) hic..hic.. =((. Một lần nửa xin chúc mừng anh và anh nhớ cẩn thận hơn trong những lần thay nước sau   _zoo_

Trang: [1]
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

AUTO [F9]TELEX VNI VIQR VIQR* OFF Check Spell Old Accent