Xem các bài viết

This section allows you to view all posts made by this member. Note that you can only see posts made in areas you currently have access to.


Chương trình từ thiện: Ấm áp vùng cao Hà Giang
Giải cu gáy đấu lần thứ nhất mừng SN diễn đàn 5 tuổi thành công tốt đẹp
Phóng sự: Nghệ nhân dân gian Trần Lữ
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

Topics - Nguyên_mecugay

Trang: 1 [2] 3
21
Đại Tướng Võ Nguyên Giáp - Vị Tướng huyền thoại không những đã đi vào hồn dân tộc Việt Nam mà còn khắc dấu ấn không thể nào quên đối với bạn bè trên Thế giới ! Ông là biểu tượng của ý chí và lòng tự hào dân tộc. Nhiều chuyên gia, nhà nghiên cứu lịch sử, quân sự trong nước và thế giới đều đánh giá Đại tướng là người toàn tài kể cả trong thời chiến lẫn thời bình. Ông đặc biệt được người dân Việt Nam nhiều thế hệ yêu mến, kính trọng bởi tài năng cũng như sự gần gũi, bình dị trong cuộc sống. Trong Bách khoa toàn thư của Mỹ và của nhiều nước, tên và hình ảnh của ông được ghi lại như một trong những vĩ nhân quân sự hiển hách nhất.
Xin kính cẩn thắp nén hương lòng ! Vĩnh biệt ông, người anh hùng dân tộc !



22
Hình ảnh & Video chim cu gáy / Cu gáy mới nhập hộ khẩu
« vào lúc: 30/09/2013 09:12:07PM »
Có em cu mới nhập hộ khẩu nhờ các cụ thẩm giúp xem giọng gì?, nước chơi bài bản ntn? để e còn định đoạt tương lai nghề nghiệp em nó ạ  :-w
(Có 2 em nhưng là em giọng gù đầu tiên tiếng ....huhu... ấy )
Tiếng gáy gù của em nó đây mời các cụ nghe :   http://www.mediafire.com/listen/gytylu7ke99bky7/CuGay1.mp3

[img]http://i7.upanh.com/2013/1001/05//57667444.img0524.jpg[/img]
[img]http://i2.upanh.com/2013/1001/05//57667448.img0526.jpg[/img]
[img]http://i6.upanh.com/2013/1001/05//57667452.img0527.jpg[/img]
[img]http://i5.upanh.com/2013/1001/05//57667460.img0528.jpg[/img]

23
Tâm sự- Nhật ký / Vui học cùng chữ cái cho các cu nhí
« vào lúc: 30/09/2013 02:48:11AM »
Với tinh thần " Tất cả vì tương lai con em chúng ta" nên Nguyên_mecugay xin gửi tặng các ae cu thủ một game học tập bổ ích dành cho các cu nhí đây:
Tên game: Vui học cùng chữ cái ( bao gồm học chữ cái,tập viết, tập tô, xếp hình...vv ).
Lứa tuổi: chuẩn bị đi học lớp 1 trở lên.
Sản xuất: FPT (bản chạy trên HĐH Windows).
Tải về ở đây: http://www.mediafire.com/download/6dxk0r6q4jlca26/ABC.zip   

[imghttp://i793.photobucket.com/albums/yy219/huethcv/ABC/10.jpg]http://[/img]





Hướng dẫn:
- Tải về máy >>> ABC.zip >>> giải nén xong ta được >>> folder ABC >>> mở ra thẳng chạy file: vui_hoc_cung_chu_cai.exe là chơi luôn.
Game rất nhẹ (17MB), chạy trên mọi bản Windows từ XP >>> Win7 >>> Win8.
Chúc các cu nhí thích thú với học tập  (*)(*) (*)(*) (*)(*) _yahoo_

24
Chào BQT cùng toàn thể anh chị em thành viên diễn đàn !   f_
Cugay.org đã là ngôi nhà của khá đông các thành viên đến từ khắp mọi miền của tổ quốc , thậm chí là vượt ra cả ngoài biên giới sang tận Hoa Kỳ  :d (Chào bác Tre Làng...kaka..) ....vv.
Như chúng ta biết, hiện nay sự phát triển như vũ bão của khoa học & công nghệ hơn vài thập kỷ vừa qua đã giúp cho con người được thụ hưởng rất nhiều thành tựu. Một trong những thành tựu ấy là gắn kết con người với con người (xóa bỏ khoảng cách) thông qua internet. Internet trước đây được truy cập chủ yếu bằng máy tính cá nhân, nhưng gần đây công nghệ viễn thông đã tiến vượt bậc và phổ cập người dùng nên internet còn được truy cập trực tiếp từ các thiết bị cầm tay năng động như: điện thoại di động, máy tính bảng...vv (giờ khối bác có hai tay 2 súng là bình thường  :)) ).
Chính vì vậy, để tiện cho con người truy cập mọi lúc - mọi nơi, các website đã nâng cấp để có thể tự nhận dạng tương thích computer hay là mobile và hiển thị các giao diện phù hợp tính sử dụng cao. Về cơ bản ta thấy sự khác nhau: trên máy tính sẽ thường thao tác bằng chuột, còn trên các thiết bị cầm tay thường có màn hình nhỏ hơn và thao tác qua cảm ứng màn hình bằng cách bấm (bút hoặc ngón tay).
Giao diện Cugay.org của chúng ta khi hiển thị qua các thiết bị cầm tay như các loại smart-phone, máy tính bảng...vv thì giống như trên computer và như vậy rất khó để thao tác click (bấm). Vì vậy mình đề xuất BQT sớm có thêm giao diện cho mobile (smart-phone, ipad....vv) để các thành viên có thể đem theo Cugay.org mọi lúc và mọi nơi bên mình  bat tay.
p/s: Giao diện cho mobile nên design thay vì phải bấm vào các dòng chữ (bé và khó bấm) thì nên bấm vào các ô thẻ màu sắc có chứa các dòng chữ ( như vậy diện tích tăng lên >>> bấm trở nên dễ hơn). Ví dụ minh họa giao diện mới dễ thao tác hơn với các thiết bị cầm tay của một trang web để tham khảo đây ạ:



Trực quan hơn xin truy cập đây để tham khảo : http://www.tinhte.vn/forum/

Vài dòng đóng góp ý kiến mong BQT lưu tâm, xin cảm ơn và mong forum phát triển.

Trân trọng.
Nguyên_mecugay

25
Tổng quan về chim cu gáy / Nghệ thuật thuần hóa chim cu gáy
« vào lúc: 24/09/2013 09:38:47PM »
Đối với người Việt Nam mình, trừ những ai cả đời chỉ sống thành thị, thì đại đa số không ai xa lại gì đối với con Cu Gáy. Đây là loài chim rừng, nhưng lại được coi là chim vườn, vì đời sống của chúng gắn bó với ruông đồng, nơi có người cư ngụ và canh tác hoa màu.

Cu Gáy, có nơi gọi là chim Cu, còn có tên là Cu Cườm hay Cu Đất, không rõ xuất xứ từ đâu, nhưng giờ nay chúng đã có mặt khắp nơi trên trái đất này, trừ Nam và Bắc bán cầu vì quanh năm quá lạnh giá. Có thể nói mà không sợ lầm, ở đâu có Bồ câu sinh sống được là ở đó có sự hiện diện của Cu Gáy.




1/ Chương trình đọc PDF (nếu chưa có Adobe) tải về cài đặt ở máy tính, free download tại đây : http://www.foxitsoftware.com/Secure_PDF_Reader/

2/ Sách Nghệ thuật thuần hóa chim cu gáy tải về ở đây : http://www.mediafire.com/download/yk9kwropkt1cu1k/nghe-thuat-thuan-hoa-chim-cu-gay-chim-vuon.pdf

26
Tâm sự- Nhật ký / Tổng hợp những câu chuyện hay ...
« vào lúc: 23/09/2013 05:09:30PM »
Đây là một câu chuyện về những trái ngang của lòng người, cuốn sách nói về cái đẹp, và bày tỏ về nỗi đau của Hạ Âu một cô gái mang tiếng là đĩ và người bạn trai Hà Niệm Bân. Những trắc trở trong đời cô thuật lại một chuyện tình đau xót.

Xin lỗi! em chỉ là một con "đĩ"
    Nguyên tác : Tào Đình
   Biên dịch : Trang Hạ

(Có file đính kèm ngay dưới chữ ký để các bác nào tải về đọc trong lúc núp khi đi bẫy cu cho giết thời gian  :d :)) )
 


Lời tựa: 
“… nếu em là một cô gái trinh, tôi sẽ cưới em làm vợ, nhưng xin lỗi, em chỉ là một con đĩ ! ”



Chương 1: Con đĩ Hạ Âu

Đại Bản thường chỉ Hạ Âu nói: "Mày nuôi con đĩ này, làm sao mà trông cứ như gái trinh ấy nhể?"
Tôi không thích mọi người gọi Hạ Âu là đĩ, nhưng Hạ Âu đích thực là một con điếm bán thân nuôi miệng, mà tôi cũng không nói được đĩ và điếm và thì khác nhau ở chỗ nào.
Tuy nhiên vẫn cứ không thích mọi người gọi thế. Tôi chưa từng phân tích lý do.
Hạ Âu năm nay mười chín, Hạ Âu rất xinh đẹp. Cô gái xinh đẹp Hạ Âu là một con đĩ, không thích cười , không nhiều lời. Mặt cô luôn tràn đầy một nỗi thanh tân. Đó là nguyên nhân vì sao thằng bạn tốt của tôi Đại Bản toàn bảo Hạ Âu nom như là gái trinh.
Có thể nói Hạ Âu là một con đĩ không có trách nhiệm với công việc, cụ thể ở chỗ, cô vĩnh viễn không bao giờ rên rỉ ở trên giường.
Gái giang hồ tiếng rên dâm dật, âm thanh lúc cao thất thanh lúc hổn hển đứt đoạn, kích thích và triền miên. Hạ Âu khi lên giường toàn cắn chặt môi, chịu đựng chứ không phát ra bất cứ âm thanh nào.
Lần đầu tôi làm tình với Hạ Âu khi cô mới mười sáu. Khi tôi vừa đi vào cô ta, sự biểu lộ đau đớn của cô làm tôi nhầm tưởng tôi đang hiếp dâm một trinh nữ, không cầm lòng được tôi đã vỗ về an ủi cô. Khi đi được vào hoàn toàn rồi, mới phát hiện mình bị lừa, tôi lẳng lặng và tức tối XXX cô ta một mẻ. Tắt đèn.
Tôi không thích thấy vẻ khổ sở của cô ta, tuy tôi cho rằng đó là cô ta giả vờ.
Có lẽ là đau quá, cô ta nói nhỏ một câu:
"- Anh nhẹ chút đi !"
"- Không được ! "
"- Vì sao?"
"- Vì em chỉ là một con đĩ !"
Sau này Hạ Âu không bao giờ thốt lên một lời lúc ở trên giường nữa. Hạ Âu vốn đã ít lời, thành ra làm tôi trở nên như con yêu râu xanh đang yêu mê một con búp bê bơm không khí vậy.
Tôi biết tôi không phải yêu râu xanh, Hạ Âu cũng biết điều đó.
Ngoài lúc lên giường, tôi đối xử với Hạ Âu có thể coi như là một quân tử, tháng nào cũng đưa lương đều đặn, đúng ngày, không chậm không thiếu, mà cô ta cũng có quyền tự do và không gian của riêng cô, tất nhiên lúc nào tôi có nhu cầu thì cô phải có mặt.
Đôi khi, tôi cảm thấy Hạ Âu đâu phải thuộc hạng người làm đĩ, hoặc có thể cô ta chỉ xấu trước mắt tôi, hoặc có thể dáng vẻ cô ấy buộc cô ấy cố gắng làm ra vẻ ngây thơ - suốt ngày chỉ mặc quần bò, buộc tóc đuôi gà. Cho dù vóc sắc cô có thể làm vẻ hấp dẫn của cô càng đàn bà hơn.
Hạ Âu học đại học năm thứ hai. Ban ngày cô lên lớp bình thường, đêm về cô đến nhà tôi.
Bạn bè thường hỏi, vì sao tôi không kiếm một cô bạn gái như thói thường mà lại đi bao một con đĩ làm tình nhân? Ha ha, tôi nghĩ có khi những con đàn bà miệng leo lẻo ái ái ân ân nói yêu tôi, có khi đâu đã chắc gì được như Hạ Âu, em đã nói rõ rồi, em cần tiền.
Trong khi Hạ Âu câu đầu tiên nói với tôi là: "Thưa ông, em có thể ngủ với ông không?" Hê hê, nói trắng phớ luôn!
Đó là 4 năm trước, hôm đó tôi với vài người đồng nghiệp đi tiêu khiển ở một quán bar tên là Yêu Lục. Hạ Âu quần bò, khoác ba lô kiểu học sinh bình thường, đến trước mặt tôi, và đã nói với tôi câu nói đó.
Khi nói, cô ấy nhìn chằm chằm vào mặt tôi.
"- Cái gì?"
Tôi tưởng tôi nghe nhầm, cho dù lúc đó quán bar đang bật nhạc đồng quê nhè nhẹ.
"- Em... em có thể ngủ với ông."
Cô ta nhắc lại, âm sắc kiên định hơn mọi tưởng tượng.
Mấy thằng bạn giời đánh, thường ngày vẫn sợ gầm trời không ai biết làm loạn, bắt đầu ồn ào lên, tới tấp chỉ trích Hạ Âu đáng lẽ nên ngủ với một người một đêm, thậm chí có người bắt đầu vuốt lên mặt cô, xoa ngực cô.
Hạ Âu sợ hãi, song không bỏ đi, không né tránh, cứ nhìn tôi thôi.
"- Cô bao nhiêu tuổi rồi? Cô vị thành niên à?"
Nhìn cái thân hình nhỏ bé phát dục chưa lấy gì làm đầy đủ của cô, tôi không khỏi nghi ngờ. Nhưng đôi mắt của cô quá đẹp, màu da trắng thấm từ trong ra vẻ ngoài mang một vẻ cuốn hút khó tưởng tượng nổi.
Khi lớn hết, hẳn có lẽ cô ta sẽ là một vai ra trò đây!
"- Tôi đã 16!"
Cô ta nói khẽ.
"- Bé thế thôi á? Cô làm nghề gì?"
Xem ra cô ấy có vẻ không thể làm nổi cái nghề làm đĩ!
"-... Làm đĩ "
Nói câu này, cô tỏ rõ vẻ rúm ró.
" - Cô cần tiền à? Tuổi còn bé thế này mà không chịu học hành"
Chút lý trí còn tồn tại trong tôi đã lên giọng giáo huấn cô, vả chăng tôi muốn nói thêm vài câu mà. Nhưng khi nhìn vào đôi đồng tử nông và trơ, tôi thấy tôi đã nhầm tưởng mình thông minh, cái nhìn kia bình thản, tự nhiên, như hỏi ý kiến người lãnh đạo một vấn đề gì đó.
Sau đó tôi mang cô ta về nhà, nhưng không giữ cô lại qua đêm. Làm xong chuyện kia, cho cô ta 500 tệ, thả cô ta đi.
Tôi thừa nhận tối đó khi tôi bảo cô ta đi, ánh mắt lưu luyến của cô ta làm tôi hơi có ý tiếc, nhưng tôi vẫn lạnh lùng đóng sập cửa chính, dặn chính mình:
"Cô ta chỉ là một con đĩ" để an ủi nỗi ân hận cứ day dứt mãi trong tôi.
Một con điếm kỳ dị. Tôi cười đau khổ với tôi, trần đời này cái chó gì cũng có đủ rồi, gặp càng nhiều, thì thành thục càng nhanh thôi mà.
Nhưng tôi không thể ngờ rằng, trong hai năm sau, tôi gặp lại cô ấy, và hứa, bao nuôi cô ấy 2 năm, hai năm đó nếu cần thì ở luôn tại nhà tôi, mỗi tháng tôi cho cô ấy 2000 tệ.

Chương 2: Người tình của tôi

Lần sau tôi gặp lại Hạ Âu, là mùa hè hai năm sau. Khi đó tôi vừa chia tay người yêu, tôi cảm thấy những gì mà người phụ nữ cần thì tôi vĩnh viễn chẳng bao giờ có thể trao. Ví dụ như thời gian, ví dụ như hôn nhân. Sau khi chia tay có một thời gian rất ngơ ngác, tôi biết đó là nỗi trống trải.
Hai năm nay công việc của tôi vẫn dậm chân tại chỗ, làm tôi bắt đầu bất mãn. Tiền và những đêm thành phố bao bọc kín mít những mê mỏi của tôi.
Lái xe chạy vô định trong thành phố, nghĩ ngợi lung tung. Tôi nghĩ tôi, mặt mũi sáng sủa, nhưng nhìn thật sâu vào bản chất thì tôi cũng chỉ là một người nghèo trong một xó xỉnh của thành thị. Và tôi giống hệt như mọi thanh niên thành đạt ở thành thị, nghèo đến mức chỉ còn lại mỗi tiền bạc, và đầy những lý do hận đời chất chứa trong lòng.
Mùa hè năm đó thực sự oi ả, tôi bật máy lạnh, để quên được cái không khí nồng nực ngoài cửa kính xe. Khi xe tôi lướt qua cổng trường Đại học C., tôi bắt gặp Hạ Âu. Khi tôi nhận ra cô nàng, lặng lẽ, dừng xe gần bên cô.
Tôi đã hiểu vì sao cô em mang tên Hạ Âu, khi cô ấy đứng dưới ánh mặt trời, nghiêng gương mặt bị nắng chiếu hồng, đứng yên ở phía ấy, hoàn toàn giống như một làn gió thanh tân giữa trưa nồng. Tất nhiên là lúc đó tôi còn chưa biết tên cô ta.
Tóc đã dài hơn xưa chút, mặt không khác, thân thể đầy đặn hơn vài phần, đường nét hấp dẫn song dáng vóc vẫn thanh mảnh như xưa. Tôi phát hiện ra suốt hai năm nay, tôi luôn khao khát đôi mắt kia, đôi mắt vô tình liếc tôi một lần, vẫn là sức cuốn hút ma muội và trong trắng ấy.
Con đĩ này biết chăm chút cho phong cách, giữ gìn khí chất, ít nhất cũng chẳng ai nhìn ra cô nàng làm cái nghề gì.
Sau độ mười phút, một người đàn ông trung niên bước tới, người đàn ông không rõ mặt nhét cho cô ta một gói gì đó, rồi đi. Tôi bỗng dưng khó chịu với chút lưu luyến của ông ta lúc bỏ đi!
Tôi xuống xe đi về phía cô em:
- Hi, cô em, hy vọng em còn nhớ ra tôi.
Tôi ác ý nghiến hai chữ "cô em" một cách vừa tàn nhẫn vừa rõ rành.
Cô em vừa nhìn tôi đã nhận ra ngay:
- Ông à? - rồi cô em định đi.
Nhưng tôi gọi cô ta lại.
- Em đang làm gì? - Tôi hỏi thừa câu này, vì tôi thấy cô em đang đi vào cổng trường Đại học C.
- Làm đĩ !
Cô nàng đáp, có vẻ đã bất cần hơn so với hai năm trước.
Tôi cảm giác tôi bỗng giận dữ vô cớ:
- Mẹ !!!, mày làm đĩ cái gì? Tao còn chưa gặp con đĩ nào vừa xấu vừa mất dạy như loại mày!
Cô nàng rõ ràng khựng lại một chút, rồi nàng cười. Đáng phải nhắc là, Hạ Âu rất ít cười, nhưng khi nàng cười, như bông bồ công anh bị gió thổi tan, sẽ bay tới khắp nơi nơi.
- Thế thì tôi là một con đĩ không yêu nghề. Còn gì nữa không? Tôi phải vào trường đây.
- Gượm đã, thế... người đàn ông lúc nãy là ai đấy? - Hỏi xong tôi thấy mình ngu quá.
- Sao anh không nghĩ đấy là bố tôi? - Cô nàng nói, mặt thản nhiên lạnh lùng. Vậy mà tôi tưởng nàng cười giễu - chứ tôi tưởng đĩ là phải thế nào nữa đây?
- Cô tên là gì?
- Hạ Âu.
- Ờ, Hạ Âu. - Tôi ngẫm nghĩ giây lát - Giai của cô cho cô bao nhiêu tiền?
- Ông ta không phải giai đang bao tôi, ông ta chỉ như là chủ nhà. Lúc nãy ông ta cho tôi hai vạn.
Tôi tuyệt vọng đến tận cùng, liệu ai tưởng tượng được, một thiếu nữ xinh đẹp như một đoá hoa, đứng dưới nắng sáng, dáng vóc thanh nhã và thuần khiết trong chiếc áo sơ mi và quần Jean, lại có thể thản nhiên mô tả việc trao đổi dục vọng xác thịt và tiền bạc với một người đàn ông, tự nhiên như thể chỉ khen: "Em hôm nay nhìn thấy một chiếc váy rất đẹp!"
Tôi thực ra lại hy vọng cô nàng chỉ sống và nghĩ đúng với lứa tuổi thanh xuân của nàng.
- Tôi sẽ bao cô! - Câu này không phải một lời chót lưỡi tôi thốt, và kỳ cục sao, hẳn âm điệu và gương mặt tôi khi đó có lẽ đã đầy chờ mong.
- Tốt thôi. - Cô ta nói, mặt lạnh te, không chút cảm xúc.
Sau đó cô ấy thuộc về tôi, trong thời gian là hai năm.
Tôi phấn hứng tới mức, thậm chí đã quên không dắt cô ta đi khám xem có bệnh kín hay không.
Nhưng cũng chỉ vài hôm sau, tôi phát hiện tôi đã mang về một con sextoy bơm không khí không biết rên rỉ trên giường, mà thật như một con câm chỉ biết cắm mặt nấu cơm, pha trà.
Mỗi chiều tan sở, về là thấy Hạ Âu sấp trên bàn đờ đẫn, lặng lẽ cắm ánh mắt vào bát thức ăn trên bàn, không hiểu đang ngẫm nghĩ cái gì, cũng không biết có vui thích gì không. Tôi phải to giọng nhắc:
- Này, tôi về mà ngay cả đôi dép đi trong nhà cô cũng không thèm mang cho tôi sao?
Thế là cô nàng mới vội vã đi tìm cho tôi đôi dép lê.
Hạ Âu là một cô gái ngoan, kêu thức ăn nhạt bèn đi bỏ muối; than mệt mỏi sẽ đấm lưng cho tôi. Nhưng có điều cô không thốt một lời. Cái "ưu điểm" không thốt ra âm thanh của cô cũng được biểu lộ ra trên giường, đấy là nơi duy nhất mà tôi mãi vẫn không thể chịu đựng được cũng như là nơi duy nhất cô tỏ ra bướng bỉnh.
- Hạ Âu, em đừng cắn môi nữa, ngoan nào, thả lỏng cơ thể nào! - Tôi dẫn dụ.
- .....
Vẫn không nói, mặt trơ bì. Cô thường làm cho tôi tụt hứng, chỉ thiếu điều bị liệt dương.
Có lúc công việc bận rộn, ngồi trước màn hình máy tính mãi đầu óc tôi quay cuồng, nhưng ngắm cô ấy một cái lòng tôi cũng bình yên lại. Khi tôi ở nhà, cô ấy luôn như chú chim thanh tĩnh đậu nhẹ bên tôi, tôi đoán cô ấy ngồi bên tôi là để chờ mắt tôi nhìn sang, bởi mỗi khi tôi nhìn cô ấy, cô ấy đều lặng lẽ nhìn lại. Cái nhìn lướt từ đôi mắt đẹp lặng im của cô, không gợn thoáng dục vọng nào, kỳ lạ sao làm tôi như đang ngắm bức tranh phong cảnh và lòng chùng xuống. Có lần tôi tưởng chúng tôi là đôi vợ chồng sau cưới đã mười năm chung sống.
Tôi thường ôm lấy Hạ Âu, nửa đùa nửa thật đe: “Giờ em là của tôi rồi, không được phép nghĩ đến người đàn ông nào khác. Hai năm ở bên tôi em chỉ là của riêng tôi!”. Hạ Âu thường chỉ nhìn tôi. Im lặng.
Nhưng tôi hiểu tôi không bao giờ thích cô ấy, chỉ vì cô ấy làm gái. Đối với cái nghề đĩ điếm, tôi không khinh cũng chẳng tôn trọng. Tôi không phí chút cảm tình nào vào nó.

còn tiếp................................

27
Quê hương tôi / Âm hưởng quê hương Việt Nam
« vào lúc: 22/09/2013 06:38:47PM »
Hà Nội xưa đẹp hơn Hà Nội nay, tuy không hiện đại bằng nhưng có một nét gì đấy rất riêng của Hà Nội mà chỉ có Hà Nội mới có. Mời các bạn thưởng thức nhạc phẩm: Hà Nội ngày tháng cũ

HÀ NỘI NGÀY THÁNG CŨ (NGỌC HÀ)


Hải Phòng không mang vẻ đẹp đằm thắm kiêu sa của một cô gái thời xưa như Hà Nội mà mang vẻ đẹp của một chàng thanh niên luôn luôn rạo rực, luôn luôn sẵn sàng cống hiến, đặc biệt lòng nhiệt tình lúc nào cũng chảy tràn trong huyết quản”. Tặng những người con thành phố Cảng và những người bạn đã có những kỷ niệm ngày xanh nơi cửa biển bài hát: Hải Phòng thành phố tuổi thơ

Hải Phòng - Thành phố tuổi thơ


Huế là nơi bốn mùa xen trộn, không thể lầm lẫn ở một nơi nào được. Huế là miền “có nắng Hạ giữa mùa Thu, mây khắp trời giữa mùa Xuân”. Như đã nói ở trên, Huế có “mùa Đông giá rét buốt lạnh con tim, mùa Hạ cháy da thêu vàng ngọn cỏ”.
Đây chính là đặc trưng của Huế!
Ai chưa từng đến Huế, thì xin một lần dừng chân ghé lại thăm miền Thùy Dương cát trắng, để một lần Huế tiễn bạn ra đi, rồi hơn một lần trong tim của chính bạn khắc khoải niềm thương khi phải “giã từ Cố Đô”trong một buổi chiều “mưa trên phố Huế”. Mời các bạn nghe lại tuyệt phẩm : Huế Xưa

Huế Xưa - Như Quỳnh Asia 62


Sài Gòn được mệnh danh là hòn ngọc Viễn Đông là Con rồng Châu Á . Vào trước năm 1939, các nước Châu Á luôn hướng về Sài Gòn vì đây là một thành phố Văn Minh nhất Á Châu lúc bấy giờ . Sài Gòn rất đẹp và đẹp lắm .
Nhạc sĩ Y Vân đã diễn tả được hết những nét đẹp và duyên dáng của SG qua bài 'SÀI GÒN ĐẸP LẮM SÀI GÒN ƠI !' :

SAIGON ĐẸP LẮM - Phương Hồng Quế, Sơn Ca, Băng Châu (ASIA 68 SAIGON NỖI NHỚ)


Vào một sớm xuân, đứng trên đỉnh núi ngắm nhìn cảnh bình minh thấy bầu trời đang chuyển từ xám sang hồng đỏ, nghe gió đưa về sự nồng ấm của thời khắc chuyển giao ngày và đêm, bạn sẽ không khỏi bâng khuâng và tình yêu non nước này mãi lâng lâng trong lòng...
Việt Nam vươn mình ra biển Đông bằng đầu tàu Cà Mau, mút chỉ địa đầu phía Bắc lại là những bản làng Lũng Cú, có khi nơi hẹp nhất chỉ là cái eo đất chưa tới 50km nhưng lại là một niềm tự hào lớn không chỉ được xác định trên bản đồ thế giới. Tuy rằng có lúc tôi muốn thoát khỏi nơi mình sinh sống và tìm đến những chân trời mới lạ. Song càng ngày tôi càng hiểu vì sao dải đất cong cong hình chữ S này như một hình ảnh nặng gánh trong tâm trí những người con xa quê. Lý do có thể chưa hẳn vì Việt Nam cảnh đẹp hữu tình, mà kết tinh trong vẻ đẹp đó còn có tâm hồn hết sức nghĩa tình, những con người giàu lòng mến khách, và một phong thái tự hào lẫy lừng về truyền thống Việt Nam.

[ MV ] Hồn Quê - Hiền Thục


...........còn thiếu vùng miền nào anh em bổ xung nhé  f_



28
Quê hương tôi / Hà Nội bắt đầu vào thu...
« vào lúc: 20/09/2013 01:58:18AM »
Hà Nội vào thu thật đẹp, cảnh sắc khí trời đều khiến con người ta muốn đắm chìm, muốn yêu thương và muốn quên lãng để hòa mình vào với thiên nhiên huyền ảo. Thu Hà Nội với những sắc màu vàng của cây cơm nguội, màu lá đỏ của cây bàng, màu trắng của hoa sữa thơm, màu xanh của cốm vòng… đã tạo nên một bức tranh thu tuyệt đẹp mà không nơi nào có được.

Những bài hát hay nhất về mùa thu Hà Nội

29
Tửu quán - Góc cười / Vấn đề là ở chỗ nào đây ???
« vào lúc: 14/09/2013 02:19:26AM »
Một năm có 365 ngày , tổng cộng là 52 tuần , mỗi tuần bạn có 2 ngày nghĩ như vậy chỉ còn 261 ngày làm việc . Mỗi ngày bạn chỉ làm 8h và có 16h nghĩ ngơi như vậy mỗi năm bạn có thêm 170 ngày nghỉ nữa và chỉ còn 91 ngày làm việc.
Mỗi ngày làm việc bạn lại có 30phút nghĩ giả lao để uống trà và cafe vậy cả năm là 23 ngày chỉ còn làm việc 68 ngày.
Mỗi ngày bạn lại có thêm 1h nghỉ ăn trưa cộng lại hết 46 ngày , như vậy bạn chỉ còn 22 ngày làm việc .
Thông thường mỗi năm bạn nghỉ 2 ngày vì ốm vậy chỉ còn 20 ngày.
Hằng năm nghĩ lễ trung bình mất 5 ngày , vậy bạn chỉ còn làm việc 15 ngày .
Nghỉ phép thường niên của công ty dành cho bạn ngốn hết 14 ngày một năm . Vậy bạn chỉ còn lại chỉ 1 ngày làm việc trong một năm . Sướng quá nhỉ  _yahoo_ _yahoo_ _yahoo_
Vấn đề là ở chỗ nào đây ???  _khotro_ _khotro_ _khotro_

30
Tửu quán - Góc cười / Ma thuật của David Copperfield
« vào lúc: 14/09/2013 02:06:40AM »
Mời các anh em thử nghiệm xem đúng không nha  g_

31
lồng và phụ kiện / Cành lũa treo lồng cu gáy
« vào lúc: 08/09/2013 02:16:48PM »
Cành lũa treo lồng cu gáy phòng khách nhà em ạ, các bác thẩm hộ xem đã hợp nhãn chưa ạ  :-SS
Cành thứ nhất đây:
[img]http://i1.upanh.com/2013/0908/07//57423745.1.jpg[/img]
[img]http://i1.upanh.com/2013/0908/07//57423754.2.jpg[/img]
Cành tiếp theo ạ :
[img]http://i5.upanh.com/2013/0908/07//57423758.3.jpg[/img]
[img]http://i8.upanh.com/2013/0908/07//57423761.4.jpg[/img]
Cành tiếp theo... đợi có em giọng sáo diều hay hay tí đã  #:-S

32
Hình ảnh & Video chim cu gáy / Thổ Sấm & thổ Rền: ???
« vào lúc: 01/09/2013 11:46:08AM »
Tình hình là tài chính chỉ cho phép đón 1 em về nên nhờ các cụ chém giúp xem nên nhập em nào (xét về giọng xem đã chuẩn chưa ạ?) giữa 1 em thổ sấm và 1 em thổ rền dưới đây ạ :
1/ Thổ Rền:
+ Thổ Rền thúc:
Tho ren thuc

+ Thổ Rền gù :
Tho ren gu

+ Thổ Rền kèm :http://www.youtube.com/watch?v=4n9ihkNGK50
2/ Thổ Sấm:
+ Thổ Sấm thúc:
Tho sam thuc

+ Thổ Sấm gù:
Tho sam gu

Xin cảm ơn !

33
Tâm sự- Nhật ký / Chuyện cái chăn
« vào lúc: 23/08/2013 12:17:19AM »
Cô vốn là một người con gái xinh đẹp. “Vệ tinh” xung quanh cô nhiều không kể siết, nhưng cô bỏ ngoài tai tất cả để chọn anh – một công nhân làm việc ở một nhà máy quèn, thu nhập không đủ cho 3 bữa ăn hàng ngày. Cô chấp nhận bỏ ngoài tai lời khuyên ngăn của gia đình, thậm chí là công việc hứa hẹn đầy tương lai của mình để cưới anh.
Sau khi kết hôn, anh và cô mượn được căn nhà nhỏ và cũ kỹ của một người bạn, họ sắp xếp lại thành một tổ ấm giản dị. Mùa đông đến, căn nhà trống trải hút gió lại càng trở nên lạnh giá. Khi ấy chưa đủ tiền mua chăn, cô thường bị giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh.
Những lúc đó, anh chỉ biết ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi ấm cho cô.
 Một ngày cô trở về nhà với vẻ mặt xanh xao và nhợt nhạt, anh lo lắng hỏi cô có phải bị bệnh rồi không? Cô chỉ mỉm cười nói: “Em hơi mệt thôi!” rồi hân hoan rút từ trong túi ra một xấp tiền nhét vào tay anh:
“Chúng mình có tiền rồi anh ơi, mình đi mua một chiếc chăn thật ấm để đắp nhé.”
Anh sững người ngạc nhiên nhìn những tờ tiền trong tay cô, giọng run run: “Làm sao em có nhiều tiền vậy?” Cô vui vẻ kể lại cho anh tiền là do cô kiếm được khi đi phát tờ rơi. Cô phải đứng từ sáng đến tối mấy ngày mới được trả ngần ấy tiền. Nói rồi cô vội vàng kéo anh ra khỏi nhà, không cho anh hỏi thêm điều gì nữa.
Họ mua môt cái chăn vừa tiền và giản dị. Từ đó, giữa đêm cô không còn bị giật mình thức giấc nữa.
Vài năm sau, anh tìm được công việc tốt hơn, rồi kiếm được nhiều tiền hơn, tự mở công ty. Không bao lâu anh đã xây cho cô một ngôi nhà khang trang, mua ô tô cùng rất nhiều đồ dùng đắt tiền khác. Anh nói muốn dành cho cô một cuộc sống ấm no đầy đủ bù đắp lại những tháng ngày khó khăn vất vả trước đây. Cuộc sống bỗng vụt thay đổi khiến cô có phần bàng hoàng chưa kịp thích nghi với điều kiện mới.
Ngày chuyển nhà, anh bảo những đồ đạc cũ trong căn nhà cũ của họ trước đây anh đều muốn bỏ đi không giữ lại bất cứ thứ gì. Nhưng cô khăng khăng muốn giữ lại cái chăn để đắp. Và rồi một thời gian dài sau đó họ vẫn dùng cái chăn cũ ấy, giờ đây nó đã trở nên xù xì cũ kĩ, còn bị rách khá nhiều chỗ. Anh không ngừng phàn nàn với cô:
“Thôi bỏ cái chăn cũ này đi em, chúng mình đi mua một cái chăn mới ấm và tốt hơn đi em. Em xem cả nhà mình toànnhững đồ đắt tiền, nhìn cái chăn cũ này trong nhà trông thật chướng mắt”.
Nhưng cô vẫn cố chấp nhất quyết giữ lại cái chăn cũ ấy, vì chỉ khi đắp nó cô mới cảm thấy ấm áp và được che chở.
 Một hôm, anh về nhà mang theo một cái chăn mới và nhất quyết bảo cô phải bỏ cái chăn cũ đi.
Lần này dù không nỡ nhưng cô vẫn nghe theo lời anh. Từ đó, hàng đêm cô ngủ không còn ngon giấc nữa, trong lòng cô lúc nào cũng cảm thấy thấp thỏm lo lắng khiến cô lại không ngừng giật mình giữa đêm. Và mỗi lần tỉnh dậy như thế, hai mắt cô lại ướt  đẫm nước.
Anh vốn không biết rằng để mua được cái chăn đó cô đã phải đi bán máu lấy tiền chứ không phải đi phát tờ rơi như cô nói với anh. Lần đầu tiên bán máu, biết bao đau đớn, cũng chỉ vì muốn có cái chăn này. Vậy mà anh lại nỡ vất bỏ nó.
Cô dần cảm thấy anh không còn yêu cô như xưa nữa.
 Một ngày anh có việc gấp phải ra ngoài, quên mang theo máy tính xách tay quen thuộc. Trên màn hình của anh vẫn hiện lên trang blog anh viết hàng ngày. Và cô bất chợt đọc được dòng chữ anh hình như mới viết không lâu.
“Ngày hôm ấy em từ đâu về khuôn mặt tái xanh nhợt nhạt khiến cho tôi lo lắng vô cùng. Rồi em nói em đi phát tờ rơi để mua chăn cho hai đứa. Tối hôm đó chúng tôi nằm ngủ ấm áp trong chiếc chăn mới, thấy em nằm cuộn tròn trong lòng tôi say trong giấc ngủ, tôi thương em biết bao. Đã bao đêm rồi em không được ngủ ngon đến vậy. Và rồi tình cờ tôi nhìn thấy trên tay em có một vết sưng nhỏ, dường như bị kim tiêm đâm vậy. Tôi bỗng hiểu ra tất cả.
Hóa ra em nói dối tôi em đi phát tờ rơi, thực ra em đã đi bán máu để có tiền mua chăn, chỉ vì một cái chăn mà em đã phải khổ sở đau đớn đến vậy. Đêm đó tôi đã khóc vì thương em và cũng thầm hứa sẽ cố gắng làm việc, phấn đấu trở thành một người thành đạt, để có thể bù đắp lại những ngày tháng khốn khó này cho em. Và giờ đây tôi đã thực hiện được lời hứa đó.
Hôm qua tôi quyết định đến bệnh viện bán máu, tôi chỉ muốn cảm nhận một chút nỗi đau em từng trải qua…. Khi chiếc kim tiêm đâm vào mạch máu, một cảm giác nhói buốt … nhưng tôi không thấy “đau”, ngược lại, rất “hạnh phúc”. Tôi lấy tiền bán máu và đi mua chiếc chăn mới này. Tôi muốn nó là món quà bất ngờ mà ý nghĩa giành cho em…”
Nước mắt cô đã ướt đẫm tự độ nào. Hóa ra tình yêu của anh dành cho cô vẫn sâu đậm và lớn lao đến vậy. Mùa đông năm nay anh đã đổi máu của mình tặng cho cô chiếc chăn ấm, có lẽ đó cũng sẽ là chiếc chăn ấm áp hạnh phúc nhất cô có trong đời…

34
Hình ảnh & Video chim cu gáy / Em này giọng gì ? nước chơi ?
« vào lúc: 22/08/2013 11:34:32PM »
Em mới lấy em gáy này, các bác nhận xét dùm xem giọng em nó là giọng gì, có sạn âm không ? và nước chơi ra sao ạ. Xin cảm ơn !

CuGay

35
Tâm sự- Nhật ký / Bài học về đạo đức
« vào lúc: 15/08/2013 02:56:44AM »
Một bác sĩ vào bệnh viện vội vàng sau khi nhận được cuộc gọi cho một cuộc phẫu thuật khẩn cấp. Ông nhanh chóng thay trang phục và đi thẳng vào phòng phẫu thuật. Gần tới cửa, ông gặp cha của cậu bé sẽ được phẫu thuật đang đứng đợi. Khi nhìn thấy ông, cha cậu bé hét lên:
“Tại sao ông lại đi lâu vậy ? Ông có biết rằng cuộc sống của con trai tôi đang gặp nguy hiểm không ? Ông không có bất kỳ ý thức trách nhiệm nào à ?”
Bác sĩ chỉ mỉm cười và nói:
“Tôi xin lỗi, tôi không ở trong bệnh viện & tôi đã đi nhanh nhất có thể sau khi nhận được cuộc gọi. Và bây giờ, tôi muốn anh bình tĩnh lại để tôi có thể làm công việc của tôi …”
“Bình tĩnh thế nào được, nếu là con trai của ông đang nằm trong căn phòng này , ông sẽ bình tĩnh được không ? Nếu con trai của ông sắp chết ông có bình tĩnh nổi không?” – Cha cậu bé nói một cách giận dữ.
Bác sĩ mỉm cười một lần nữa và trả lời:
“Tôi không hứa trước được điều gì đối với trường hợp này, nhưng chúng tôi sẽ làm hết sức có thể “ - nói rồi bác sĩ đi vào phòng mổ.
Ca phẫu thuật mất khoảng vài tiếng đồng hồ, sau đó các bác sĩ bước ra khỏi phòng phẫu thuật với những nụ cười rạng rỡ.
“Cám ơn trời , con trai của anh đã được cứu !”
Không chờ đợi câu trả lời của người cha, ông bác sĩ đã chạy như bay ra thang máy và không quên nói vọng lại “Nếu anh có bất kỳ câu hỏi nào, hãy hỏi các y tá !”
“Tại sao ông ta lại ngạo mạn thế chứ ? Ông ta không thể chờ đợi một vài phút để tôi hỏi về tình trạng của con trai tôi sao?” – Cha cậu bé nói hằn học khi nhìn các y bác sĩ còn lại.
Cô y tá lại gần và nói trong nước mắt:
“Con trai ông ấy qua đời hôm qua trong một tai nạn giao thông, ông ấy đang bận mai táng cho con trai, khi chúng tôi gọi ông ấy tới bệnh viện phẫu thuật cho con trai anh. Ông ấy đã cứu được cuộc sống của con trai anh ...và bây giờ ông ấy lại chạy đi để hoàn tất nốt việc chôn cất cho con trai mình.”

 _khotro_ _khotro_ _khotro_ _khotro_ _khotro_ _khotro_ _khotro_
Rất khó để đánh giá bất kì ai … bởi vì bạn không bao giờ biết cuộc sống của họ như thế nào và những gì họ đang trải qua  [-(

36
Tửu quán - Góc cười / Tách cà phê muối
« vào lúc: 22/07/2013 05:03:45PM »
Cà phê muối có vị thế nào?
Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai để ý. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình.
Hết sức ngạc nhiên, nhưng vì phép lịch sự nàng cũng nhận lời.
Họ ngồi im lặng trong một quán cafe, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào…. làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện. Cô gái bắt đầu cảm thấy thật buồn tẻ và muốn đi về… Chàng trai thì cứ loay hoay mãi với tách cafe, cầm lên lại đặt xuống… Đúng lúc cô gái định đứng lên và xin phép ra về thì bất chợt chàng trai gọi người phục vụ: “Làm ơn cho tôi ít ….muối vào tách cafe”. Gần như tất cả những người trong quán nước đều quay lại nhìn anh… Cô gái cũng ngạc nhiên vô cùng. Chàng trai ngượng đỏ mặt nhưng vẫn xúc một thìa muối cho vào cốc cà phê và ….uống.
Cô gái tò mò:
- Anh có sở thích lạ nhỉ ?
Anh lúng túng một lát rồi nói:
-  “Ngày trước nhà tôi gần… biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị… mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng – giống như cafe cho thêm muối vậy… Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ kỷ niệm thời ấu thơ với bạn bè và nhớ người thân của mình da diết…”. Cô gái nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tâm hồn lãng mạn và chân thành của anh. Nàng thầm nghĩ một người như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt… Câu chuyện cởi mở hơn khi nàng cũng kể về tuổi thơ, về cha mẹ và gia đình mình…
Trước khi ra về, họ hẹn nhau buổi gặp tiếp theo… Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm… Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ tách cà phê muối. Câu chuyện đến đây vẫn rất là có hậu vì “công chúa” đã tìm được “hoàng tử”, và họ cưới nhau, sống hạnh phúc. Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai – nay đã là chồng cô – một tách cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống hết tách cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư: “Gửi vợ của anh! Xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất – về: tách cafe muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cafe không? Lúc đó, anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin một ít “đường” nhưng không hiểu tại sao anh lại nói nhầm thành “muối”. Anh cũng quá lúng túng không thể thay đổi được vì đã lỡ lời vậy nên đành phải tiếp tục lấy muối cho vào tách cafe và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển…vv  để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu. Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ kể sự thật với em:  “Anh không thích cafe “muối”, nhưng mỗi sáng được uống tách cafe muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cafe muối cả cuộc đời ”.
Mắt người vợ nhòa đi khi đọc đến những dòng cuối lá thư. Bà gấp bức thư lại và chầm chậm đứng lên, đi pha cho mình một tách cafe muối…
Nếu bây giờ có ai hỏi bà cafe muối có vị như thế nào ? bà sẽ nói cho họ biết:  rất NGỌT  !!!


37
Tửu quán - Góc cười / Quà con tặng Bố
« vào lúc: 21/07/2013 08:30:47PM »
Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà mầu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha: "Con tặng bố!". Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước, nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.

Ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa: "Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!".

Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ và xin lỗi .

Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.

Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này, chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.


38
Tửu quán - Góc cười / Sự việc - Cách nhìn & Kết luận
« vào lúc: 20/07/2013 12:04:27PM »
1. Chàng yêu nàng từ thuở nàng mười lăm mười sáu tuổi, cả hai lén lút đi lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận. Nếu quan hệ ấy kéo dài một năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra tòa thụ án. Nếu mối tình ấy kéo dài ba năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái. Nếu mối tình kéo dài sáu bảy năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó khăn để yêu nhau. Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm được trong… bao lâu! _love_

2. Một nàng cave, nếu ngủ với thợ thuyền hoặc lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là đối tượng xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với một ngôi sao sân cỏ hoặc màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề nghiệp” và trưng ảnh hở da thịt giữa công chúng, không ai có ý định bắt nàng. Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó với ai! :O/

3. Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc gì. Những nàng thông minh là người không lấy tay che thân thể, mà lấy tay che… mặt. Kết luận: Hãy quan tâm tới mấu chốt của mọi vấn đề. X_X

4. Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai đứng cạnh tôi ở trên xe bus đông đúc đã móc lấy mất tiền của tôi!”. Cảnh sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như thế, mà cô không phát hiện ra?”Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ muốn moi tiền?” Kết luận: Một nhà kinh doanh tài ba là người moi được tiền của khách hàng trong lúc đang khiến khách hàng sung sướng ngất ngây. 8-}

5. Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilette, công ty dán lên tường, phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”. Ngay từ ngày hôm sau, toilette nam sạch bóng và không còn quý ông nào lơ đãng nữa. Kết luận: Hãy chứng minh cho khách hàng thấy vấn đề một cách cụ thể, ấn tượng. _stop_

6. Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nói, cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái các bác! Kết luận: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong!  Win


39
Tổng quan về chim cu gáy / Thơ : Xem tướng Cu Gáy
« vào lúc: 16/07/2013 08:13:31PM »
Mình sưu tầm được một số bài thơ dân gian của các cụ nói về tướng mạo Cu Gáy, nhân tiện lập topic này anh em nào sưu tầm được bài khác thấy hay post vào cho mọi người đọc nhé. bat tay

Bài thơ về xem tướng cu gáy


Điểm dặt mắt nhỏ, mỏ xoắn chữ đinh
Khít cánh tròn mình, cườm cao ré nhỏ
Phấn không tô mà rõ, mực không điểm thành hàng
Cất tiếng gáy vẻ vang, thả tiếng cù lai láng.
Nhìn xem cái dáng nhất cho nhỏ, nhì cho to.
Chân thấp như rùa không hay tung phá.
Lông tròn vảy cá, ăn nước cù dai
Cườm đóng tận tai, xen, lèo, lặp, lợ.
Con mắt cho nhỏ, khóe đỏ mà mành
Nó gáy liền canh không hay giảng bỏ.
Tướng đành có đó phải chủ cho quen.
Chơi mới nổi liền liền, xét xem mọi nội.
Tướng đành có nói hở mép nhạy sào
Treo thấp treo cao, treo liền vội bắt.
Khóe từ con mắt ra đến lỗ miệng.
Lông đen lồm xồm cù không mới mạnh.
Bắt ra trong cánh, lông đen màu xanh.
Cu cũ đã rành, mê man phải lại.
Được như tướng ấy mới thật cu lồng
Nuôi nó mới khỏi mất công


Chọn chim mồi đất

Muốn làm mồi đất dễ thôi
Con nào mã phấn thì tôi bắt về
Mã phấn màu trắng trông xa
Bốn phương dễ thấy để mà đấu tranh
Tranh thung, chiếm cứ một vùng
Con nào bay đến thì lùng đánh ngay
Thấp chân mà lại sa cườm
To đuôi, kín cộm cánh thời chéo sang.
Đứng trên hòn đất rõ ràng..
Múa manh đôi cánh, nhịp nhàng cả đuôị

Chọn Chim mồi lồng

Con nào ngạt kéo mới tài
Mỏ đinh, cườm dắt gù dài lại hay
Ngực quả thị, đầu táo gai
Cổ cao, lông dắt gù dài dai phong
Nói qua đến màu sắc lông
Mã vôi, mã sắt, mã hồng, xám tro
Dù kim hay là thổ pha
Con nào đít đỏ tiếng ca hiền lành
Đắt khách mà lại lành hanh
Sa cầu, máy cánh miệng nhanh tiếng mời
Thoăn thoắt nhưng được đủ lời
Giọng cao sáng ngời lại trong
Lèo hụt, mơ, vấp đủ vành.
Sa cầu, máy cánh trong lồng khéo thay.
Giọng cao tiếng thấp mới hay.
Mở miệng đã thấy lời hay thảo hiền..
Lời ca như nhịp xỉa tiền.
Bốn phương nghe thấy đã liền đến ngay.
Âm thanh, má ấm mới hay.
Gù vấp, gù đuổi mà hay quá chừng.
Cườm vàng lông dắt mỏ đinh.
Xin ai đừng có chê khinh đít hồng.
Đít xanh hay xám bỏ đi
Cũng là tạm được một khi đít vàng.
Chân thấp mình đứng hiên ngang.
Vảy to, màu đỏ lại càng rất hay.
Mấy lời nhắn bạn mê say.
Chơi chim phải biết dở hay phân trần.
Thơ chim giúp bạn xa gần.
Đọc thơ nghiên cứu góp phần vui chung.

(thơ sưu tầm)

40
Tâm sự- Nhật ký / Truyện ngắn: Ông tôi và con Cu gáy
« vào lúc: 15/07/2013 02:24:43PM »
ÔNG TÔI VÀ CON CU GÁY
(Truyện sưu tầm)

Bà tôi mất sớm vì lâm trọng bệnh. Cha tôi đi bộ đội kháng chiến chống Mỹ, làm quân báo trung đoàn 18, trong một lần đi điều tra tình hình đồn địch bị địch phục kích và hy sinh. Năm đó, tôi mới lên ba tuổi, mẹ tôi đã xin phép ông để đi theo người đàn ông khác. Ông nội nuôi tôi từ đó.

Suốt ngày ông cặm cụi ngoài vườn, nhiều lúc thâm vào đêm. Tôi là niềm an ủi lớn nhất của ông, còn có niềm vui với ông nữa là con chim cu gáy. Ông đem con chim ấy về mới qua hai mùa lúa mà nó thuộc từng nết ở và cách dạy của ông đến lạ. Ban mai mặt trời chưa hé rạng nó đã “gù gù” tiếng ấm như để gọi người thức dậy. Những buổi ông đi vắng, tôi bỏ thóc gạo cho nó nhưng nó chỉ đứng nhìn như có ý chờ đợi và không chịu ăn. Đến lúc ông về nó vừa gáy giòn giã vừa ngúc đầu liên tục như chào mừng rồi đủng đỉnh mổ ăn từng hạt. Nhà có lúc thiếu gạo, nhưng dưới đầu giường của ông bao giờ cũng có bị thóc, mấy lon hạt vừng hoặc đậu xanh. Ngày mùa ông đi hót thóc rụng, đãi sạch đất, còn lại những hạt chắc, vàng. Ông bảo loài chim cu rất sành ăn, hạt thóc lép không bao giờ nó đặt mỏ vào.
Ông chăm chim cu có khi quên cả bữa ăn nhất là vào mùa lúa chín, đậu, vừng nẻ hạt, chim cu từ các nơi bay về đầy đồng, ăn no là chúng liệng vòng rồi sà xuống vườn của ông. Chúng gù nhau từng đôi, hoặc đánh chọi nhau vì tranh một con mái. Ông tôi huấn luyện cho con cu gáy "gọi bạn" rất điệu nghệ, tiếng gáy của nó cất lên phân biệt rất rõ: tiếng gọi chim cái thì thâm trầm, âm thanh nối liền nhau như giục, như mời tha thiết, tiếng thách thức với tình địch thì cao, khắc tiếng đôi "cúc cù, cúc cù" ra vẻ kiêu kì, với ông tôi nó như là vô giá. Có người ở xã bên muốn đổi 20 thúng thóc nhưng ông "thà chịu mất lòng chứ không đổi chim cu". Tôi hiểu không phải ông nội cao đạo gì, mà vì con chim đã thành bạn tri kỉ, tri âm với ông, đem lại cho ông cái thứ vui hiếm có. Ông sắp xếp cho tôi được học hành và giúp việc trong nhà thành nề nếp. Chỉ công việc về chim cu thì ông không dạy cho - "Chim trời cá nước mà cháu!". Người đời có câu: "Cu ăn cu bỏ cu đi, ca ăn ca ở với dì hôm mai" đó thôi (ca là gà theo tiếng địa phương quê tôi).
Ông nói vậy là để khuyên tôi đừng theo chim chóc mà sao nhãng việc học hành, chứ ông thì đã nặng lòng với với con chim cu, đâu phải nuôi nó không có ích.
Một vinh dự đến với ông cháu tôi, khi tôi học hết cấp I thì cấp trên cho đi học trường thiếu sinh quân ở quân khu theo tiêu chuẩn con liệt sĩ. Khó nói hết niềm vui lẫn nỗi buồn giằng co trong tình cảm ông cháu tôi. Ông ôm tôi suốt đêm, xoa đầu, sờ lưng, nắn tay tôi, rồi ông bảo:
- Bình này, cháu gắng học tập, rèn luyện cho kịp bạn bè, nghe nói thiếu sinh quân là tập tành vất vả lắm đó.
- Ông nội ơi, cháu đi xa, chỉ lo ông buồn thôi. Hay là ông nói với xã một tiếng để cháu có thể ở nhà. Ý muốn của ông xã cũng ưu tiên mà.
- Đừng nghĩ vậy, cháu cứ đi cho mát vong linh cha cháu. Ông còn khoẻ, có con cu gáy, có mảnh vườn là ông không còn thì giờ để mà buồn đâu…
Hai năm thấm thoắt trôi qua. Một đứa bạn thân trước cùng học trường với tôi báo tin ông bị ốm nặng, tôi được phép về thăm. Tôi nâng cánh cửa tiếp bước vào nhà thấy ông như cây củi khô ngồi ở góc giường. Bao nỗi niềm thương dâng lên, tôi rưng rưng nhoà nước mắt và run lên vì phút giây quá xúc động, còn vì sợ ông giận. Nhưng không, ông như khoẻ ra, ngồi dậy kể việc nhà rành rõ. Rồi ông chỉ cho tôi những ai đã giúp đỡ, chăm sóc ông thời gian qua để mà đi thăm mà cảm ơn.  Hồi lâu, tôi mới hỏi về con cu gáy, ông không nói gì, chỉ đăm đăm nhìn ra cửa… Đứa bạn tôi ở gần nhà, cho biết cặn kẽ: "Thằng Sa, cùng lớp với tôi trước đây, vì chơi bời quá đáng bị kỉ luật rồi bỏ học, mấy lần đến gạ ông đổi con khướu của nó lấy cu gáy, ông không nghe. Ông bảo: "Con cu ấy là của thằng Bình, nó đi bộ đội, ông nuôi để nay mai nó về là giao phần nó, không thể giao cho ai được". Thế rồi, tuần sau cu gáy bỗng biến mất vào một đêm mưa. Vắng chim cu, nhớ cái nết hiếm hoi, nhớ tiếng gáy huyền diệu của nó, ông thơ thẩn hết quanh vườn rồi ra đường, hết xóm này đến xóm khác, sang các làng bên cạnh như cố tìm ra, lắng nghe ở đâu có tiếng con chim cu, nhưng vô vọng…". Không hiểu có phải vì thế mà ông buồn rồi phát ốm hay không. Tôi thấy day dứt, ân hận vì sự thiếu vắng của mình thời gian qua, cố chạy chữa, chăm sóc ông cùng với sự giúp đỡ của bà con xung quanh, nhưng rồi ông không ở lại với tôi được nữa…
Tôi cầm lòng, cố vượt qua nỗi mất mát chưa từng có để tiếp tục ra đi theo con đường binh nghiệp. Một lần về thăm quê, tôi đến mộ viếng hương hồn ông nội, bỗng nhiên thấy có đôi cu gáy đang nhặt ăn những hạt cỏ trên nấm mộ xanh. Chúng nó nhìn tôi ngơ ngác, đôi cánh chập chờn như muốn bay, lại như muốn ở, đợi chờ một tín hiệu nào đó ở con người.
- Không cu gáy ơi, ta biết chim muốn tìm về với đất quê ta, với bạn cũ, nhưng ta không muốn chim trong cảnh "chim lồng cá chậu" nữa. Hãy vui vầy lứa đôi với trời cao, gió lộng, sống nguyên bản năng muôn thuở của loài chim muông với ngàn xanh cây cỏ, với khí hậu đất trời thoáng đãng… Và trong giây phút hoài niệm thiêng liêng, tôi nghe văng vẳng có tiếng con chim cu ở đâu đó gọi bạn như ngày nào ở vườn ông…
 Trở về thực tại, tôi nhận ra bây giờ tìm được con cu gáy là hiếm. Rừng gần đã bị phá hết, các họ làng chim đã bay biến đi tận đâu đâu, các vườn cây mới lập lại chưa đủ sức mời gọi chúng trở về được. Hơn nữa, nếu có con nào dại dột xuất hiện thì cũng bị các tay súng hơi, giàn ná cao su tìm diệt. Thương thay cho những sứ giả đã từng là bạn của đồng quê. Nếu ông nội tôi mà biết được thực cảnh "tan tác chim muông" như bây giờ thì ở cõi xa xăm kia, chắc ông cũng nguôi ngoai đi sự nuối tiếc về con cu gáy của mình ngày nào…

Thang Binh
19-05-2012,

Trang: 1 [2] 3
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

AUTO [F9]TELEX VNI VIQR VIQR* OFF Check Spell Old Accent